ĐỌC ĐẮM ĐUỐI CẢM TÁC (I)

Đặc biệt kính tặng Thầy NGÔ VĂN LẠI  “NÀNG” cuả Thầy

 

Nhớ ngày lất phất mưa rơi,
Chiếc dù nho nhỏ che tôi với nàng.


Ngước nh́n khoé mắt mơ màng,
Nụ cười  duyên dáng cuả nàng “tiên” xinh.
Ngây người bối rối lặng thinh,
Con tim thổn thức bởi ḿnh kề vai.
"Đào nguyên” gặp gỡ cùng ai,
Phút giây ngắn ngủi ngày mai đâu t́m?


Nàng ơi!  C̣n nhớ con tim?
Mưa rơi ngày ấy, vai t́m...  vai đôi.

Phải chi đừng có mưa rơi...

Phải chi ngày ấy, đừng cười với tôi!!!

 

Năm xưa tiếng nhạc bập bùng,
Đưa duyên, lất phất mưa phùn kéo ngang.
Chiếc dù xuất hiện cùng nàng,
Mắt nh́n, cười nhẹ khiến chàng lâng lâng.

 

Ra về khó ngủ phân vân,
Bạn thân bắt phải phân trần không tha.
Chao ôi, khó nói ḷng ta,
Chối quanh, chối quẩn, nói ra, nói vào.

 

Chuyện xưa nào đă hư hao,
Nàng quên, chàng nhớ cộng vào chia đôi.
"Nhựa sống nguyên chất đấy” (1) thôi,
Hôm nay viết lại, tim tôi bập bùng...

 

Vương Tuy Thâm 王綏深

Lương Thuận Mậu 梁順茂

California, Hiệp Chủng Quốc

6/2005

 

Mời các bạn đọc bài Đắm Đuối

Mời các bạn đọc bài Đọc Đắm Đuối Cảm Tác II

 

 

(1) Nguyên văn cuả Thầy trong bài Đắm Đuối