ĐỌC ĐẮM ĐUỐI CẢM TÁC (II)

Đặc biệt kính tặng Thầy NGÔ VĂN LẠI “NÀNG” cuả Thầy

 

Xưa kia nhè nhẹ mưa phùn,
Bay theo ngọn gió anh hùng run run.
Cây dù nàng chợt mở tung,
Kề vai đứng sát, tim rung khác thường.

Đêm về khó ngủ khôn lường,
Bạn thân tra hỏi: "Mày thương hồi nào?”
Nhớ sao là nhớ hồng đào,
Cái nh́n liếc ấy, máu trào lên tim.

Bao năm chuyện cũ đă im,
Bổng nhiên nhớ lại trái tim bồi hồi.
Nếu nàng không nhớ th́ thôi,
Tôi đây xin nhớ gấp đôi một ḿnh ...

Nghe mưa tí tách bên thềm,
Ḷng anh khơi lại nỗi niềm nhớ nhung.
Nụ cười duyên dáng mông lung,
Em như tiên nữ ung dung giữa trời.

Gởi hồn theo đóa hoa tươi,
Tim anh rung nhẹ nụ cười hiếm hoi.
Hôm nay nghe tiếng mưa rơi,
Nhớ năm tháng cũ xa xôi của ḿnh.

Ngày xưa anh đă vô t́nh,
Bây giờ em lại bặt h́nh biệt tăm.
Cơn mưa ác nghiệt âm thầm,
Dư âm ngày ấy vẫn nằm trong anh ...

Phan Chánh Thơ  潘正書

Trần Hưng (Anh 5)  

California, Hiệp Chủng Quốc

6/2005

 

Mời các bạn đọc bài Đắm Đuối

Mời các bạn đọc bài Đọc Đắm Đuối Cảm Tác I

 

 

 (nguyên tác)

 

Trần Hưng

Nghe mưa tí tách bên thềm

Ḷng anh khơi lại nổi niềm nhớ thương

Hôm ấy trời trở cơn mưa

Mưa rơi lất phất lưa thưa giăng đầy

Hạt mưa vội vă từng bầy

Bổng dưng bất chợt mưa dừng nơi tôi

Đôi tay ngà ngọc thương ôi

Chiếc dù rộng mở che cơn mưa phùn

Nụ cười duyên dáng mông lung

Em như tiên nữ ung dung giữa trời

Gởi hồn theo đóa hoa tươi

Tim anh rung nhẹ nụ cười nơi em

Mấy lần anh định hỏi thêm

Nhưng môi mấp máy không chêm được lời

Ra về, tự trách, người ơi

B́nh thường nhanh nhẹn, gặp thời ngẩn ngơ

Hôm nay nghe tiếng mưa rơi

Như năm tháng cũ, ngày xưa của ḿnh

Nhớ xưa em đă vô t́nh

Bây giờ em vẫn bặt h́nh biệt tăm

Cơn mưa ác nghiệt âm thầm

Dư âm ngày ấy, vẫn nằm trong anh

 

***

Có đáng ǵ đâu một buổi chiều,

chiều mưa hôm ấy anh trót vương.

một chút t́nh nồng anh giữ măi,

chiếc dù ngày ấy có c̣n không?