01/01/2006
Hollywood
02/01/2006
Disneyland
Thực
sự từ ban đầu tôi không nghĩ việc di
chuyển ở Mỹ lại mất nhiều thời
gian như vậy. Những
người quen ở cách xa nhau và chuyện những người
thân mấy năm mới gặp nhau là b́nh thường. Lịch tŕnh tôi sắp xếp
bị tính sai v́ việc di chuyển mất nhiều th́
giờ. May mà tôi ở Việt Nam làm
việc căng thẳng và di chuyển nhiều quen nên
không cảm giác mấy, chỉ có Ngọc Mỹ không
quen đi xe đường xa nên cảm thấy mệt
mỏi và phờ phạc.
Gặp mặt bạn bè mà tinh thần kém phấn
chấn v́ suốt chặng đường đi nhừ
tử.
Chí
Phát chở chúng tôi đi từ Wesminter đến nhà
Phan Thuư Ưng ở Glendora mà tôi cảm giác đi thật
lâu, chập chờn ngủ vài giấc mới thấy
tới nơi. Cảm giác
đường xa cũng có thể là tôi nóng ruột gặp
mặt bạn cũ, Thuư Ưng là người bạn
học lâu nhất tôi mới gặp lại,v́ sau
năm 1975 gia đ́nh Thuư Ưng vô Sài G̣n sinh sống,
không c̣n học chung lớp tôi nữa. Nh́n hai đứa con gái song
sinh của Thuư Ưng, nhất là đứa nhỏ –
Céline tôi ngỡ ngàng đến tái mặt: v́ nó giống hệt h́nh ảnh Thuư Ưng in đậm
trong kư ức tôi vào năm 1972 – lúc chúng tôi học chung lớp
mẫu giáo. Vẫn cặp
mắt to sáng long lanh nh́n kỹ có vẻ đượm
buồn, vẫn khuôn mặt tṛn khả ái năm
nào. Ngày xưa Cô giáo lớp
chúng tôi quả có đôi mắt tinh tường khi chọn
Thuư Ưng làm Lớp trưởng. Từ nhỏ tôi không có khái niệm,
nay sau khi liên lạc trao đổi qua điện thoại
và gặp Thuư Ưng tôi mới cảm nhận
được cái nét dịu dàng, thông minh, hoạt bát
và làm việc rất có tổ chức của cô Lớp
trưởng năm xưa.
Tối hôm đó vợ chồng Thuư Ưng mời
chúng tôi đi ăn cơm.
Trong thâm tâm tôi rất mừng cho hạnh phúc gia
đ́nh của Thuư Ưng, nhất là có được đôi song
sinh xinh xắn dễ thương như thiên thần.
Đêm
đó trước khi trở về Long Beach đón
Năm mới, Chí Phát chở chúng tôi ghé nhà Thầy Trần
Khắc Vân chơi v́ ở đó anh Trần Hữu Tài-
con trai Thầy tổ chức tiệc Count Down. Thầy Trần trước
đây có dạy môn nhạc cho lớp tôi, nay thấy Thầy
tuổi đă lớn, nh́n khác xưa rất nhiều,
chắc chắn là Thầy không nhớ ra tôi.
Sáng
ngày 01 tháng 01 tôi cùng Ngọc Mỹ đến Hollywood
chơi. Mua vé lên xe theo tour
đi dạo chơi Beverly Hill hết 30 USD/ người. Sau đó đi dạo chơi
ở Đại lộ Hollywood
và Đại lộ Sunset.
Trong số các nhân vật
nổi tiếng trong ngành điện ảnh và nghệ
thuật được khắc tên trên Đại lộ Hollywood,
tôi thấy rất tự
hào có tên một người Châu Á và là người
Trung Hoa: đó là Lư
Tiểu Long ( Bruce
Lee ). Tôi cũng ngắm
nh́n thật lâu h́nh gót giày và bàn tay in trên đường
của nàng diễn viên tóc vàng nổi tiếng thập
niên 60 của thế kỷ trước: Marilyn Monroe. Đối với những
người mến mộ, h́nh ảnh của Lư Tiểu
Long, Marilyn Monrioe và những diễn viên khác nay đă
không c̣n nhưng măi măi sống
trong tâm trí họ.
Chơi
ở Hollywood đến chiều
th́ Long Trạch ghé chở về nhà Soái Diệc Xuyên dự
buổi tiệc năm mới của lớp chúng
tôi. Chủ đề chính
là chào mừng tôi đến Hoa Kỳ, đến gặp
mặt những người bạn học thân yêu của
tôi, những người bạn chia tay từ năm
1975 ở lớp 3B của Trường Khải
Minh. Chúng tôi cũng có mời
anh Hàn Quốc Trung – Webmaster của KHAIMINH.ORG đến chứng kiến
“sự kiện trọng đại” này. Đến nơi đă thấy
Soái Diệc Trung – anh trai của Diệc Xuyên, Tô Kỳ
Xương, Vơ Thành Đáng, một lúc sau Nguỵ Chí
Phát và Phan Thuư Ưng lần lượt đến. Rất tiếc là Hàng Vinh và
Ngô Đa Dũng mắc việc
không đến được. Thử tưởng tượng
trong lớp 3B cách đây hơn 30 năm có tất cả
là 66 học sinh, ở Philadelphia tôi gặp được
hai, ở San Francisco gặp được hai, ở
Las Vegas gặp được một và nay ở nhà Diệc
Xuyên họp mặt với tám người. Ở Nha Trang tôi thường
họp mặt với 11 người,vậy là vẫn
c̣n hơn một nữa không thể liên lạc
được.
Buổi
tiệc tối hôm đó chúng tôi ngồi kể cho nhau
nghe những câu chuyện xảy ra với bản thân
trong gần 30 năm qua:
vui có, buồn có, giận có, yêu có, ghét có…lúc th́ sôi
nổi, lúc th́ trầm lắng, lúc th́ cười rũ
rượi, lúc th́ im lặng thở dài…khi tôi kể
đến câu chuyện cuộc đời tôi từ một
tên thất nghiệp đến
trở thành một anh CEO th́ tôi đă say mèn. Tối hôm đó tôi uống rất
nhiều, tôi hiếm khi uống say, hôm đó ở nhà
Diệc Xuyên có thể nói là một trong những đêm
vui nhất trong đời tôi.
Gặp lại những người bạn học
thân yêu mà tôi đă thân thiết từ lúc 6 tuổi, gợi
lại những kỷ niệm thời thơ ấu
hoàng kim dưới mái trường Khải Minh yêu dấu mà bao năm nay tôi
đă mơ thấy biết bao nhiêu lần trong giấc
ngủ say. Uống bia
xong Diệc Xuyên lại mang chai Tequilla ra, và chỉ c̣n
ba người nốc hết chai rượu Mexico
đó. Tôi không c̣n nhớ
tôi ra xe để Chí Phát chở về như thế
nào, tôi không nhớ về đến Westminter lúc nào và ngủ
say không biết trời đất cho đến sáng…
Sáng
hôm sau chúng tôi đi Disneyland chơi.
Lâu nay nghe tiếng khu vui chơi này nay mới
được dịp đặt chân đến. Mặc dù hiện nay
thương hiệu Disney Land đă có ở Nhật Bản,
Hongkong và nơi khác nhưng ở Disney
Land Los Angeles vẫn hoàn toàn
đượm nét đặt thù văn hoá Mỹ.
Tối
chúng tôi về nhà Kỳ Xương ngủ để
sáng mai tiện đường ra sân bay để bay về
San Francisco. Trước đó Lệ Quyên
và Ái Liên hẹn tôi ăn cơm ở San Jose vào tối mai.
|
Thuyết
minh ảnh:
1: Chụp chung với “ thần tượng “ Elvis Presley ở Hollywood.
2: Tên của Lư Tiểu Long ở
Đại Lộ Ngôi sao Hollywood.
3:
Anh Hàn Quốc Trung chụp chung với hai “phóng
viên” đắc lực của KHAIMINH.ORG : Vĩnh Hiệp và Thuư
Ưng.
4: Đứng từ trái sang phải: Diệc
Xuyên, vợ DX, bạn Diệc Trung, Long Trạch, Thành
Đáng, Chí Phát, Hữu Tài,vợ HT,
Vĩnh Hiệp. Ngồi từ
trái sang: Kỳ Xương, vợ KX, Diệc Trung, vợ
con DT, Thuư Ưng.
5: Chụp ở Disney Land
Los Angeles.
|