Các quốc gia
lân cận đă đi hết rồi, nên tháng 8 vừa rồi vợ
chồng tôi quyết định dẫn hai đứa
con đi du lịch Campuchia. Thực sự là tôi vẫn c̣n ám
ảnh sự tàn bạo của Khờ-me đỏ
trong thập niên 70 của thế kỷ trước, và tôi không biết người Campuchia
có thân thiện với người Việt Nam không. Nhưng qua
giới thiệu của công ty du lịch nên tôi ṭ ṃ
thực hiện chuyến đi xem sao.
Đi đường bộ
xuất phát qua cửa khẩu Mộc Bài Tây Ninh trong
trọn chuyến đi chỉ mất 178USD ( bao
gồm 4 ngày 3 đêm
ăn ở khách sạn 4 sao ). Chúng tôi chọn ṿng về đi máy bay (
tốn thêm 75USD ), nhưng lưu ư cho là thuế sân bay
ở sân bay Phnom Penh có thể là đắt nhất
thế giới: 25
USD! Chuyến đi
ở hai ngày ở Siem Reap thăm Angkor Wat, Angkor Thom và
Tonle sap ( Biển Hồ ), một ngày ở lại
Thủ đô Phnom Penh thăm Hoàng cung của
Vương Quốc Campuchia.
Sau đây là một số
điều thú vị trong chuyến du lịch
Vương Quốc Campuchia:
Điều dị thường :
Trên đường đi chúng ta
sẽ thấy những chuyến xe đ̣ chở
đầy hành khách trên mui xe, trong khi trong ḷng xe vẫn
c̣n chỗ trống.
Hỏi ra mới biết là leo lên trên mui xe giá vé
rẻ hơn! Và tầng
lớp dân nghèo thích ngồi trên mui hơn v́ vừa túi
tiền, dù là đôi lúc mưa ào xuống ướt
sủng cả người hoặc khi xe thắng
gấp khiến cả nhóm người trên mui như sắp
bay lộn xuống đường!
Ở vùng nông thôn Vương
Quốc Campuchia ta chỉ thấy con ḅ da màu trắng,
không hề có ḅ da vàng như ta thường
thấy. Người ta
nói v́ ruộng đồng ở Campuchia chôn đầy
bom ḿn từ thời
chiến tranh, và ḅ thường dẫm trúng ḿn chết
tan xác. Nên ḅ thường
hồi họp, run sợ đến “ tái xanh mặt mày
” v́ không biết khi nào dẫm phải ḿn. Với “ tâm trạng ” như
vậy nên da ḅ chuyển sang màu trắng từ đó !
Không những vùng nông thôn,mà cả
thành thị từ xe gắn máy cho đến xe hơi
đa số không gắn biển số xe. Ngay cả xe xịn như
Lexus và Mercedes cũng không có nốt ! Tôi không hiểu khi
mất cắp hoặc mua bán xe hoặc xảy ra tai
nạn th́ xử lư thế nào đây.
Trên đường đi cách
Thủ đô Phnom Penh 60km có một điểm dừng
cho khách nghỉ ngơi, nơi đây bán những món
ăn mà nghe qua có người đă ngất xỉu:
nhện chiên và ḅ cạp chiên!
Để chứng minh những con nhện
trước khi chiên c̣n tươi sống người
bán mở thùng cho xem cả một đóng nhện
chạy lút nhút nh́n mà thấy rợn người.
Trên sông Tonle sap có rất nhiều
trẻ em ăn xin,và chúng ngồi lọt thỏm trong
một chiếc thau nhỏ xíu vừa vặn thân h́nh
gầy c̣m của chúng chèo ra giữa sóng nước
chập chùng. Có đứa
gảy hết một cánh tay mà vẫn chèo chiếc thau
rất điệu nghệ, nh́n thật đáng
thương.
Cảnh đẹp :
Đi du lịch Vương Quốc
Campuchia đương nhiên là phải đi tham quan
Đền Angkor Wat ( Đế Thiên Đế Thích ) và
Angkor Thom ở thành phố Siem Reap. Một di tích lịch sử nổi tiếng
thế giới với những đền đài
của Vua chúa thời xưa.
Ngoài ra c̣n có nhiều cảnh chùa miếu
đền thờ khác cổ kính và hùng vĩ, những
công tŕnh văn hoá,
nghệ thuật và đầy tính lịch sử.
Hoàng cung Vương Quốc Campuchia
cũng có nét kiến trúc giống Thái Lan, nhưng có
điểm khác biệt là có cung điện nền nhà
toàn lát bằng bạc! Và những đồ trang trí
toàn bằng vàng ṛng !
Văn minh hơn Việt Nam!
Cái văn minh thứ nhất là xe
cộ ở Campuchia không bóp c̣i inh ỏi như ở
Việt Nam. Mặc dù xe
chạy sát nhưng vẫn lịch sự chờ
đợi,hoặc phía trước có xe vẫn
chạy thật chậm mà chờ. Không bóp c̣i vô tôi vạ như Việt Nam: đèn vừa chuyển xanh
là bóp c̣i thúc xe phía trước, qua ngă ba ngă tư dù là
không có người hoặc xe vẫn bóp c̣i, xe phía
trước không cản trở đường đi
vẫn bóp c̣i…h́nh như những người lái xe
hơi và xe gắn máy ở Việt Nam có vấn đề về
thần kinh và tâm lư khi đi xe: không bóp c̣i th́ sẽ không lái xe
được, ngay cả lúc nữa đêm hoặc
sáng sớm tinh mơ khi không có một bóng người
ở phố ( có lẽ họ nh́n thấy ma! ).
Trên vỉa hè ở thành phố
đều có đường dành cho xe người tàn
tật, điều này đố mà ở Việt Nam
t́m ra.
Cái văn minh thứ ba là nhà vệ
sinh công cộng đều có nơi dành riêng cho
người tàn tật. Ở
Việt Nam người tàn tật chỉ có thể cam
phận ở nhà thôi.
Thật ra người Campuchia c̣n
rất nghèo,họ chỉ mới thoát ra khỏi
chiến tranh và đất nước ngưng
tiếng súng chỉ mới gần đây thôi. Về tổng sản
phẩm nội địa ( GDP ) vẫn c̣n thua kém
Việt Nam. Nền công
nghiệp và dịch vụ c̣n yếu kém,nông nghiệp
th́ diện tích đất có bom ḿn c̣n nhiều hơn
đất canh tác.
Nhưng họ lại có một điểm
hơn hẳn Việt Nam:
đó là xin gia nhập Tổ chức thương
mại thế giới ( WTO ) chỉ mất có một
năm. Trong khi đó
Việt Nam phải mất tới 11 năm dài
đằng đẳng gian khổ cực nhọc
mới xin vô được.
Điều đó nói lên việc nhận
định nền kinh tế thị trường và
nền kinh tế tập trung rất quan trọng.
Vương
Vĩnh Hiệp 王永協 <photo>
Nha
Trang, Việt Nam, 11 Tháng 11, 2006
|