BẢY NGÀY NGỘP THỞ -
CHUYỆN TUẦN QUA
Thứ bảy hẹn em dạo
phố Tàu,
Vần thơ kết nối trễ giờ lâu.
Xoay qua nhỏ đă không c̣n đợi,
Điện thoại nàng than bị nhức đầu.
Chủ nhật gọi em để
giải bày,
Âm vang giận dỗi ở đầu giây.
Mang lời mật ngọt ra năn nỉ,
Nhỏ phạt thân anh phải đọa đày.
Thứ hai đến sở
ghé văn pḥng,
Thấy bóng nàng liền nắm vội phone.
Dán mắt vào màn vi tính lớn,
Không màng kẻ đợi cả giờ hơn.
Thứ ba đứng
đón ở hành lang,
Gặp mặt nàng lơ đến ngỡ ngàng.
Bước vội không thèm đưa mắt ngó,
Nghe tim gơ nhịp tiếng kêu than.
Thứ tư cản lối
để xe ra,
Trợn mắt nàng đ̣i gọi mă tà.
Bữa hẹn tuần rồi anh lỗi nặng,
Em đừng để bụng tội anh nha?
Thứ năm gặp mặt ở
nhà ăn,
Nhỏ đến ngồi kề chẳng nói năng.
Khẽ hỏi tuần này em bận lắm?
Anh nay chỉ nói chuyện khô cằn?
Thứ sáu em chào miệng mỉm
cười,
Môi hồng má thắm nét xinh tươi.
Chao ôi! Thấy được nàng vui vẻ,
Thứ bảy ngày mai sẽ đẹp trời.
Cao Nguyên Bá 高原霸
24 Tháng 12, 2006, Bắc
California, U.S.A.
|
THỨ
BAỶ d́u em bước xuống tầu,
Xếp hàng hai
đứa đợi thật lâu;
Chờ hoài mỏi
gối nàng than mệt,
Anh hỡi! Về thôi em nhức đầu.
CHỦ
NHẬT phone qua em tỏ bày,
Dịu mềm
năn nỉ khoảng vài giây;
Mát ḷng anh nói
"không sao cả”,
Nhưng nhớ lần
sau đừng đọa đày.
THỨ
HAI
em nhớ đến văn pḥng,
Nhẫn nại chờ
anh sẽ gọi phone;
Có lẽ ngày mai anh
sẽ đến,
Bên nhau tṛ chuyện
thấm t́nh hơn.
THỨ
BA bận
việc thật tràn lan,
Em đến khiến
anh thật ngỡ ngàng;
Hạnh phúc lâng
lâng niềm xúc động,
T́nh yêu, tim thoát cảnh
lầm than.
THỨ
TƯ
dệt mộng hồn thơ ra,
Xao xuyến tim anh
chiều nắng tà;
Anh viết tên em từng
nét đậm,
Mong em giữ lấy
giùm anh nha!
THỨ
NĂM quấn quít cùng nhau ăn,
E thẹn ḷng em
không nói năng;
Say đắm nh́n
em nhiều mộng ước,
Bên em đời sống
bớt khô cằn.
THỨ
SÁU
t́nh ta đă hé cười,
Em nàng dâu đẹp
nét xinh tươi;
Anh là chú rể em
mong đợi,
Hôn lễ ngày mai sẽ
đẹp trời.
Phong Trần 风尘
26 Tháng 12, 2006, California,
U.S.A.
|
Thứ
bảy rủ em xem hát Tàu,
Xếp hàng chờ
đợi thật là lâu.
Không sao mua
được hai tờ vé,
Đặt chuyện
dối em, anh nhức đầu.
Chủ
nhật đến nhà để tỏ bày,
Không nghe giải
thích chỉ vài giây.
Cho dù một
nửa lời phân tích,
Sao nỡ phạt
anh quá đọa đày.
Thứ
hai
làm việc kế văn pḥng,
Gơ cửa em
đang bị kẹt phone.
Bận việc
cả ngày không dịp nói,
Đợi chờ
cơ hội cả ngày hơn.
Thứ
ba
gặp phải nơi hành lang,
Quay mặt làm
ngơ quá ngỡ ngàng.
T́nh thật anh
đây không hiểu rơ,
Làm sao để
khỏi phải kêu than.
Thứ
tư
mới thấy em đi ra,
Liền
bước theo sau như đuổi tà.
Nói khẽ em nghe
anh tạ lỗi,
Xin đừng
hờn dỗi nữa em nha!
Thứ
năm mời được em đi ăn,
Ngồi kế bên
em không nói năng.
Em khẽ hỏi
anh sao vậy thế,
Vắng em anh
đă bị khô cằn?
Thứ
sáu
gặp em tủm tỉm cười,
Má đào ửng
đỏ mặt vui tươi.
Ḷng tôi hớn
hở thật sung sướng,
Cảm tạ
ơn trên chuyển đẹp trời.
Thơ Thẫn 徐步
12/2006, California, U.S.A.
|
Thứ
bảy ba em đi xóm tàu,
Đợi anh
đến rước thật là lâu.
Bóng anh chẳng
thấy bị ba mắng,
Em sẽ rầy
anh cho nhức đầu.
Chủ
nhật anh sang để tỏ bày,
Em ơi! Anh chỉ muốn vài giây.
Để anh phân tích
rơ câu chuyện,
Đừng giận
anh thành bị đọa đày.
Thứ
hai
có chuyện đến văn pḥng,
Em nhớ chờ
anh sẽ gọi phone.
Bận quá nên anh
quên hẳn mất,
Làm cho em
đợi cả ngày hơn.
Thứ
ba
lại hẹn ở hành lang,
Em chịu gặp
anh, thật ngỡ ngàng.
Mừng rỡ anh
đây không thể tưởng,
Không c̣n buồn bă
hoặc than van.
Thứ
tư
mơ mộng ngâm thơ ra,
Liền tặng
cho em như món quà.
Thứ lỗi cho
anh v́ lỡ hẹn,
Xin em đừng
giận tội anh nha.
Thứ
năm gặp mặt ở nhà hàng,
Em giận hờn nên
không nói năng.
Anh hoảng
hốt nh́n em thật lạ,
Em ơi! Đừng để anh khô cằn.
Thứ
sáu
gặp em mỉm nụ cười,
Anh đây cũng
thấy được vui tươi.
Giận hờn
đều xóa thật sung sướng,
Ôi! Đẹp làm sao cảm tạ trời.
Tạ
Hụê Hạnh 谢惠杏
12/ 2006, Houston,
Texas, U.S.A.
|