親愛的, 请妳   YÊU DẤU HỠI

 

 

 

 

 

 

 

 

親愛的, 请妳

( Dành riêng cho một người... )


親愛的... đừng khóc nữa,
Cho anh xin những gịng lệ chưa rơi.
Uống cạn khô những giọt sầu chờ đợi,
Lời tạ lỗi có chăng cũng là thừa.

親愛的... đừng buồn nữa,
Cho anh xin những ánh mắt u hoài.
Đem dấu kín dưới đáy ḷng khắc khoải,
Dẫu đường đời đôi ngă với gió mưa.

親愛的... đừng than nữa,
Cho anh xin lời quằn quại đau thương.
Với xót xa lấp vùi bên lề vắng,
Và nắng mưa xóa ṃn theo sớm trưa.

親愛的... đừng giận nữa,
Cho anh xin lời u uất không vui.
Với ray rứt đốt tan thành tro bụi,
Trôi vào ḍng sương khói chớ đẩy đưa.

親愛的... đừng trách nữa,
Cho anh xin những hờn tủi đắng cay.
Với nuối tiếc chôn sâu vùng quên lăng,
Là dĩ văng xin để vào quá khứ...

親愛的!   我只要妳開心!

 
Vương Tuy Thâm  绥深

Tháng 11, Năm 2006, Mỹ Quốc

 

 

 


Người yêu dấu hỡi!  Từ đây tôi sẽ,
Ngừng thôi chờ đợi lệ sầu khóc than.
Để người khỏi xốn xang gịng lệ chảy,
Tôi biết đôi ta đă quá mỏi ṃn.

Người yêu dấu hỡi!  Tôi không buồn nữa,
Trả về người những ánh mắt u hoài.
Cho ḷng khắc khoải nhẹ vơi chuyện cũ,
Để đường đời chẳng quỵ với phong ba.

Người yêu dấu hỡi!  Tôi chẳng than nữa,
Những lời quằn quại sẽ được vùi chôn.
Người sẽ chẳng c̣n nghe lời đau thốn,
Để nắng mưa về với gió mây ngàn.

Người yêu dấu hỡi!  Tôi không giận nữa,
Để cho đường đời được tí vui tươi.
Những ray rứt được ḥa vào cát bụi,
Theo làn sương khói về cuối chân trời.

Người yêu dấu hỡi!  Tôi không trách nữa,
Cả người cùng tôi đắng cay đă nhiều.
Nh́n về dĩ văng ta cùng quên nhé,
Để đời c̣n lại vui vẻ về sau.


Tạ Huệ Hạnh  惠杏

Tháng 11, Năm 2006, Hoa Kỳ

 

 


Nếu em buồn, anh xin mang một nửa,
Cuộc t́nh này anh chia sớt cùng em.
Những dấu yêu vẫn thấp thoáng bên thềm,
Ḷng san xẻ những ǵ anh có thể.

Xin đừng giận người anh yêu một thuở,
Những ái ân ḿnh lỡ đă trót trao.
Cuộc t́nh nào cũng cay đắng hư hao,
Bao kỷ niệm sẽ đi vào quên lăng.

Em than chi cho ḷng thêm cay đắng,
Xa nhau rồi có nhớ cũng bằng không.
Cuộc t́nh này em đừng măi ngóng trông,
Chưa kịp nở đă ào theo cơn gió.

Xin đừng trách để ḷng anh tự ngỏ,
Yêu em nhiều nên anh măi vấn vương.
Cơi ḷng này nặng trĩu nỗi nhớ thương,
Nhưng lối mộng cũng tan thành mây khói.

Vậy khóc đi em!  Cho ḍng lệ chảy,
Để vơi đi những dĩ văng đau buồn.
Khóc nữa đi!  Cho ḍng lệ nhẹ tuông,
Hầu cuốn trôi cuộc t́nh vào quá khứ.


Trần Hưng  陈兴

03 Tháng 11, 2006 – California, U.S.A.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿電子郵件請寄 ***

Bài vở, h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org