Chất đầy nhung nhớ với hành trang,
Tạm biệt người thân rời xóm làng.
Thôi thế từ nay đành cất bút,
Chữ t́nh tan mất tựa làn nhang.
Nắng chiều đường nhỏ ngậm
ngùi bước,
Ở lại người vui cùng họ hàng.
Chôn kín cuộc t́nh đà rách nát,
Nợ duyên,
duyên nợ… hợp rồi tan.
Vương Tuy Thâm 王绥深
California, U.S.A.,
4/2007
Chôn vùi kỷ niệm với hành
trang,
Từ biệt thân hữu ra khỏi
làng.
Ngày đó khởi đầu
đành cất bút,
Chữ t́nh khổ lụy ta lang thang.
Đầu đường hẻm
nhỏ lê thê bước,
Nặng trỉu gót chân thăm họ
hàng.
Quên lăng cuộc t́nh tan vỡ mất,
Yêu thương hờn giận vậy
mà tan.
Tạ
Hụê Hạnh 谢惠杏
Houston Texas,
U.S.A., 4/ 2007
|