Ta ngồi
đây ngắm vầng trăng cuối phố,
Ánh trăng vàng sao thật quá thân quen.
Trải thênh thang như dãi lụa tơ mềm,
Ta say đắm ngắm vầng trăng diễm tuyệt.
Trăng và ta như đôi bạn thân thiết,
Trong từng đêm mình đã ở bên nhau.
Là niềm vui che lấp mối tơ sầu,
Xin ở lại đừng rời xa tan biến.
Trăng có biết những đêm trăng xa biệt,
Ngập hồn ta bao thương nhớ vu vơ.
Cứ vấn vương trong tăm tối thẫn thờ,
Khi bóng đêm bao trùm lên vạn vật.
Ta thương lắm những đêm trăng sáng nhất,
Chẳng ưu phiền lòng thanh thản nhẹ tênh.
Nỗi đam mê như mây nước bồng bềnh,
Trăng đẹp lắm ánh sáng vàng tri kỷ.
Dòng tâm sự cùng trăng nơi xứ Mỹ,
Những khi buồn ta thỏ thẻ cùng trăng.
Bớt đơn côi khi có bóng chị Hằng,
Lòng hạnh phúc khi trăng vừa xuất hiện.
Trần
Hưng 陈兴
California,
U.S.A., 8/2007
*
HOẠ NGẮM
TRĂNG
Ngồi thờ thẫn đợi
trăng tròn giữa phố,
Ta mơ màng nhớ cố quận,
người quen.
Hồn đắm say bên ly
rượu ngọt mềm,
Chờ em đến cho đời
thêm sắc tuyệt.
Ánh hiền dịu như
người tình tha thiết,
Luôn thì thầm sẽ mãi miết
cùng nhau;
Quyết xua tan bao khổ não lụy
sầu,
Nguyện chung bước dù bể
dâu chuyển biến.
Vào đầu tháng người
bỏ đi mất biệt,
Chờ trăng lên ta ngồi
viết vẩn vơ.
Lúc tiếng chuông vang vọng
góc nhà thờ,
Và bóng tối đang phủ mờ
cảnh vật.
Ta ngóng đợi sắc vàng
yêu qúy nhất,
Người chẳng về
cho lòng khách buồn tênh;
Tựa chiếc ghe giữa biển
rộng lềnh bềnh,
Chờ về bến dường
lâu hơn thế kỷ.
Dù khoa học có ngập tràn
đất Mỹ,
Hay phi thuyền đã quản
lý mặt trăng.
Ta vẫn mơ được
dịp viếng cung Hằng,
Cùng chú Cuội ta chờ nàng
tái hiện...
Tuấn Phong 俊峰
California, U.S.A. , 08/2007
*
Nắng chiều vàng tan dần
nơi cuối phố,
Đám bạn bè tụ lại
thành thói quen.
Trên đi văng ghế bố
nệm êm mềm,
Với chai rượu X.O.
khó cự tuyệt.
Gặp mặt nhiều tình
bạn càng thân thiết,
Xa quê hương, trường
cũ vẫn gần nhau.
Kể nhau nghe những chuyện
vui lẫn sầu,
Nơi xứ lạ cuộc
đời thường đổi biến.
Đêm hôm nay trăng sáng thật
đặc biệt,
Làm lòng ai bổng thoáng buồn
vu vơ.
Chuyện muốn
nói...nhưng sao thấy ơ thờ,
Ngồi im lặng thả hồn
lên vạn vật.
Trong đám bạn “Qi Ming” uống
nhiều nhất,
Rượu đã vào lòng cảm
thấy nhẹ tênh.
"Năm X.D.” câu nói đổi
bồng bềnh,
Nhiều già nữa… trở
thành bạn tri kỷ.
Cùng tâm sự ngâm nga nơi
xứ Mỹ,
Viết vần thơ “tám
chữ” tả về trăng.
Điểm trọng yếu
là phải có "chị Hằng”,
Khi nhắc đến… ba
chàng liền xuất hiện.
Thơ Thẩn 徐步
California, U.S.A., 08/2007
*
CUỘC TÌNH DĨ VÃNG
Anh cô độc một mình
nơi cuối phố,
Nhẹ bước chân theo lối
cũ thân quen;
Nắng còn vương trên
thân lá yếu mềm,
Buồn thiu thiủ giữa bầu
trời bất tuyệt.
Nhìn đàn chim réo gọi nhau
tha thiết,
Sợ đêm về chẳng
được ở bên nhau;
Tiếng chim kêu như lỡ
nhịp cung sầu,
Sương khói phủ mây chiều
dần tan biến.
Ngày em đi không một lời
từ biệt,
Để hàng cây đứng
lặng lẻ bơ vơ;
Vắng bóng em từng chiếc
lá thẫn thờ,
Và héo hắt nhạt dần
trong cảnh vật.
Em cho anh một cuộc tình
đẹp nhất,
Một nụ cười
đôi mắt chẳng buồn tênh;
Một nụ hôn sao ngây ngất
bồng bềnh,
Anh nhớ mãi trọn đời
gìn giữ kỹ.
Giờ ngồi đây ôm mối
tình tuyệt mỹ,
Nỗi cô đơn lặng lẻ
dưới ánh trăng;
Viết vần thơ anh gởi
đến cung hằng,
Mong trong mộng cuộc tình
mình tái hiện.
Trần
Hưng 陈兴
California, U.S.A., 8/2007
|