NGANG NGÕ NHÀ EM

 

 

 

Năm xưa ngang ngõ nhà em,
Tay chân lúng túng, con tim rộn ràng.
Một hôm thoáng thấy bóng nàng,
Mừng vui tựa bắt được vàng, kim cương.

Ra về học viết chữ thương,
Tập tành thức trắng đêm trường thường xuyên.
Nguyện cầu bà Nguyệt se duyên,
Cho ta khỏi phải ưu phiền hằng đêm.

Một hôm pháo nổ bên thềm,
Tai nghe chát chuá tựa mìn nổ tung.
Thế gian tưởng đến ngày cùng,
Nước trào, đất lỡ mịt mùng đêm đen.

Sầu đầy xao lãng sách đèn,
Hỏng thi mang chức lính quèn rừng sâu.
Một hôm quê mẹ thay màu,
Lê chân đất khách, lòng đau ruột mềm.

Nay về ngang ngõ nhà em,
Ngập ngừng lặng đứng bên thềm ngó qua.
Ðợi hoài chẳng thấy dáng ngà,
Người xưa đi vắng, hay ta nhầm đường?


Tuấn Phong 俊峰

29 Tháng 5, 2006 - California, U.S.A.

 

 

 

 

 

 

 

NGANG NGÕ NHÀ ANH

 

Photography by Hiep Vinh Vuong

 

 

Năm xưa ngang ngõ nhà anh,
Mặt mày biến sắc hóa xanh hóa vàng.
Một hôm nhìn thấy bóng chàng,
Quay về nhẹ bước mơ màng lâng lâng.

Ðêm nằm mơ mộng nhìn trần,
Tập tành học viết, đánh vần chữ yêu.
Những mong dáng vẻ mỹ miều,
Má hồng môi thắm làm xiêu lòng chàng.

Một hôm có khách ghé sang,
Hỏi thăm xin rước “cô nàng” về dinh.
Tai nghe lòng giận bất bình,
Ráng tròn chữ hiếu, duyên mình gác ngang.

Ðau lòng chẳng dám thở than,
Âm thầm khăn gói rời làng thôn xưa.
Một hôm quê mẹ đổi cờ,
Âm thầm lần nữa xa bờ tre xanh.

Nay về ngang ngõ nhà anh,
Ngại ngùng đưa mắt nhìn quanh sân ngoài.
Ðợi hoài chẳng thấy bóng người,
Lòng buồn thầm trách ông trời trớ trêu...
 

Hoài Mai  怀梅

29 Tháng 5, 2006 - California, U.S.A.