Mỗi độ ve sầu cất tiếng
vang,
Bâng khuâng nhơ nhớ đến cô nàng.
Nét người duyên dáng tô đồng nội,
Khuôn mặt hiền hoà thắm xóm thôn.
Giữa cảnh chiều
tà ḥ lửng thửng.
Dưới vầng trăng sáng hát miên man.
Thời gian chẳng xóa niềm thương nhớ,
Rẻ bước bên đời khẽ tiếc than.
Thơ Thẩn
徐步
California, U.S.A., 06/2007
|
( Riêng tặng
các bạn khóa Xuân Quang 春光班 )
Cành phượng đỏ
khoe ḿnh trong nắng hạ,
Tiếng ve kêu rộn ră khắp muôn nơi.
Nắng vàng tươi đem mộng đến cho
đời,
Hè lại đến thấy ḷng bâng khuâng lạ.
Từng hạt nắng nhẹ nhàng vương trên lá,
Gió vi vu như ngỡ thoáng em qua.
Dáng mượt mà trong nắng hạ thướt tha,
Hồn man mác khoảng trời xanh năm cũ.
Hàng phượng vĩ nơi trường xưa hé nụ.
Nhuộm thắm hồng trong nỗi đợi chờ
ai.
Thấm không gian như luyến nhớ u hoài,
Lên tất cả những ngày hè dĩ văng.
Nhưng thời gian vẫn trôi qua b́nh thản,
Nắng hạ về như thiêu đốt nhân gian.
Tiếng ve kêu trong thương nhớ vô vàn,
Như khúc nhạc thốt lên lời tư lự
Giờ xa tít những tháng hè quá khứ,
Khắp nẻo đường xứ lạ măi lang
thang.
Nắng hạ về trong nỗi nhớ miên man,
Ôi kỷ niệm! Đến bao giờ khép kín?!?!
Trần
Hưng 陈兴
California, U.S.A.,
6/2007
|