新春開筆  KHAI BÚT ĐẦU XUÂN

 

 

 

 

 

 

Sơ Lược Về Tiểu Sử Tác Giả

 

Chu Tự Thanh (1898 – 1948) tên thật là Chu Tự Hoa, hiệu Thu Thực, tự Bội Huyền, người huyện Đông Hải, tỉnh Giang Tô.  Năm 1922 ông cùng một vài người bạn  sáng lập ra Nguyệt San “Thi”.  Nguyệt san này được xem là nguyệt san “thơ mới” đầu tiên cuả Trung Hoa.  Ông đă từng du học / tu nghiệp ở Anh Quốc và cũng đă từng giảng dạy và kiêm giữ chức chủ nhiệm phân khoa Văn ở trường Đại Học Thanh Hoa, Bắc Kinh, một trong những đại học tiếng tăm cuả Trung Quốc.  Ông được xem là một trong những ngọn nến vàng đă góp phần thắp sáng nền văn xuôi “bạch thoại” Trung Hoa trong buổi giao thời văn học.

 

 

 

 

 

Nguyên Tác

 

 

朱自清

 

 

盼望著,盼望著,東風來了,春天腳步近了。

 

一切都像剛睡醒的樣子,欣欣然張開了眼。山朗潤起來了,水漲起來了,太陽的臉紅起來了。

 

小草偷偷地從土里鑽出來,嫩嫩的,綠綠的。園子里,田野里,瞧去一大片一大片滿是的。坐著,躺著,打兩個滾,踢几腳球,賽几趟跑,捉几回迷藏。風輕悄悄的,草軟綿綿的。

 

桃樹、杏樹、梨樹,你不讓我,我不讓你,都開滿了花赶趟儿。紅的像火,粉的像霞,白的像雪。花里帶著甜味儿;閉了眼,村上仿佛已經滿是桃儿、杏儿、梨儿。花下成千成百的蜜蜂嗡嗡地鬧著,大小的蝴蝶飛來飛去。野花遍地是:雜樣儿,有名字的,沒名字的,散在草叢里像眼睛,像星星,還眨呀眨的。

 

“吹面不寒楊柳風”,不錯的,像母親的手撫摸著你。風里帶來些新翻的泥土的气息,混著青草味儿,還有各种花的香,都在微微潤濕的空气里醞釀。鳥儿將巢安在繁花嫩葉當中,高興起來了,呼朋引伴地賣弄清脆的喉嚨,唱出宛轉的曲子,跟輕風流水應和著。牛背上牧童的短笛,這時候也成天嘹亮地響著。

 

雨是最尋常的,一下就是三兩天。可別惱。看,像牛毛,像花針,像細絲,密密地斜織著,人家屋頂上全籠著一層薄煙。樹葉儿卻綠得發亮。小草儿也青得逼你的眼。傍晚時候,上燈了,一點點黃暈的光,烘托出一片安靜而和平的夜。在鄉下,小路上,石橋邊,有撐著傘慢慢走著的人;地里還有工作的農民,披著蓑戴著笠。他們的房屋,稀稀疏疏的,在雨里靜默著。

 

天上風箏漸漸多了,地上孩子也多了。城里鄉下,家家戶戶,老老小小,也都赶趟儿似的,一個個都出來了。舒活舒活筋骨,抖擻抖擻精神,各做各的一份事儿去。“一年之計在于春”,剛起頭儿,有的是工夫,有的是希望。

 

春天像剛落地的娃娃,從頭到腳都是新的,它生長著。

 

春天像小姑娘,花枝招展的,笑著,走著。

 

春天像健壯的青年,有鐵一般的胳膊和腰腳,他領著我們上前去。

 

 

 

 

 

 

 

Đôi Lời Của Người Viết

 

Bài “Xuân” này cũng như một số bài văn xuôi khác cuả tác giả Chu Tự Thanh đă -- và h́nh như cũng vẫn c̣n -- được đưa vô chương tŕnh giảng dạy môn Văn ở bậc sơ trung ( trung học đệ nhất cấp) do Bộ Giáo Dục Trung Hoa Dân Quốc ấn định trong những năm đầu cuả thập niên 70 khi tôi c̣n theo học ở trường.   Nhờ đó, khi chuyển ngữ bài này, tôi đă có dịp sống lại một vài kỉ niệm thời niên thiếu dấu ái cuả khung trời Khải Minh thân thương.  Đồng thời, với tŕnh độ hạn hẹp của tôi khó thể nào lột hết ư nghĩa, nội dung cuả nguyên tác, nên tôi xin mời các bạn đọc hăy góp ư cho, hầu mong tu sửa bài “chuyển ngữ” này được chuẩn xác và hoàn hảo hơn.  Chân thành cảm tạ!

 

HQT

 

 

 

 

 

 

XUÂN

 

( Chuyển ngữ kính tặng giáo sư Ngô Văn Lại )

 

 

Trong niềm đón đợi chờ mong, cuối cùng những ngọn gió xuân mát dịu cũng bắt đầu nhè nhẹ ùa về.  Bước chân son trẻ cuả nàng Xuân cũng theo đó bắt đầu cận kề và xuất h́nh lộ diện ngày một rơ nét.

 

Vạn vật dường như mới vừa thức giấc với đôi mắt vui khỏe, đang mở to dần để tiếp nhận quang cảnh chung quanh.  Núi đồi trông xanh mởn hơn; ḍng nước dâng cao hơn;  má của vầng thái dương cũng sắc đỏ hẳn hơn một cách kỳ diệu.

 

Này nhé, bạn hăy nh́n xem, vườn tược, ruộng đồng đâu đâu cũng thấy những ngọn cỏ non nơn nà xanh mướt đang từ ḷng đất rón rén ngóc đầu trồi lên.  Đó đây kẻ ngồi, người dựa; kẻ nhảy lộn đôi ṿng, người đá banh, chạy đua dăm đợt.   Cũng có đám

 

Chơi tṛ trốn kiếm vài phen,

Gió hây hây gợn, cỏ mềm nhẹ lay.

 

Những cây đào, cây hạnh, cây lê đang chen chúc đua nhau trổ những cánh hoa tươi thắm.  Những nụ hoa màu đỏ rực rỡ như ánh lửa, màu hồng kiều diễm như ráng chiều, màu trắng trắng phau phau như tuyết, xinh xắn làm sao.  Thêm vào đó, hương hoa thoang thoảng chút vị ngọt.  Nếu nhắm đôi mắt lại, ta vẫn có cảm giác khắp xóm làng đầy rẫy những cây đào, cây hạnh, cây lê!  Dưới những đóa hoa, ngh́n ong trăm bướm đủ cở đủ loại đang vù vù lượn qua lượn lại một cách rộn rịp.  Những cánh hoa dại đó đây đều nh́n thấy:  Có loài mang tên này, có loài mang tên nọ, mà cũng có loài chẳng biết thuộc họ thực vật ǵ.  Chúng chen lẫn trong các đám cỏ dày đặc không những chỉ giống như những đôi mắt hay những v́ sao sáng mà c̣n tựa chừng như chúng đang nhấp nháy là khác nữa.

 

“Xuy diện bất hàn dương liễu phong”, vâng, những ngọn gió này chỉ gợn nhẹ như bàn tay người mẹ khẻ vuốt ve lấy con.  Trong gió lại phảng phất chút đỉnh mùi đất bùn vừa mới được lật lên quyện ḥa với mùi cỏ tươi.  Hương vị cuả các loài hoa dường như cũng đang “lên men” trong làn không khí có phần ẩm ướt ti tí.  Những chú chim đang chung nhau làm tổ ở những cành cây dày đặc lá, hoa.  Chúng trông vui hẳn lên.  H́nh như chúng đang đuà giỡn và cất tiếng gọi bầy líu lo tạo thành những nốt nhạc du dương tuyệt nhĩ ḥa âm cùng những làn gió vi vu và những ḍng nước róc rách đầy âm hưởng nhạc tính.  Trong lúc này, những trẻ mục đồng cũng đang ung dung tự tại trên lưng trâu với những thanh sáo ngắn thổi lên những điệu nhạc vang vọng lơ lửng giưă trời.

 

Trời mưa rất nhỏ hạt, cứ mỗi đợt thường hay kéo dài đôi ba ngày.  Tuy nhiên, bạn hăy khoan buồn phiền đă.  Hăy nh́n xem, mưa giống như những ngọn lông măng trên lưng ḅ, những cây kim dùng để thêu, những sợi tơ mịn màng đang chằng chịt đan chéo vào nhau.  Những mái nhà được phủ lên bởi một làn khói mỏng.  Những lá cây xanh ŕ đến độ bóng loáng; những ngọn cỏ cũng xanh mướt đến độ gây sự chú ư đập thẳng vào mắt người.  Một khi màn đêm buông xuống, những đốm sáng vàng nhạt của những ngọn đèn dầu được thắp lên tỏa ra một cảm giác yên tĩnh và thanh b́nh.  Ở những miền quê, bên những con đường nhỏ, cạnh những chiếc cầu đá có người đang cầm dù chầm chậm dạo bước trong mưa. Ngoài đồng những người nông dân đang cặm cụi với công việc cũng đă choàng lên cho  ḿnh chiếc áo tơi, đầu đội lên chiếc nón lá.  Những căn nhà của họ nằm rải rác và ch́m lặng trong bụi mưa.

 

Trên bầu trời, những cánh diều dần dà được thả lên đông đảo.  Phố phường đó đây đám trẻ cũng xuất hiện nhộn nhịp và ầm ĩ hơn.  Từ nông thôn đến thị thành, từ già đến trẻ, nhà nhà xôn xao đổ xô ra để mạnh ai nấy thư thái “dăn gân dăn cốt” nhằm hưởng chút thoải mái riêng tư, cũng như cố nâng thêm cho ḿnh chút phấn chấn về mặt  tinh thần .  “Nhất niên chi kế tại ư xuân”, công việc được khởi đầu với sự chuẩn bị đầy đủ về phương diện thời gian và chưá chan tràn đầy những niềm hi vọng…

 

Mùa Xuân như đứa bé mới chào đời, từ đầu đến chân đều trinh non mới mẻ, đang từng giây từng phút lớn dần.

 

Mùa Xuân như nàng thiếu nữ mới lớn, bắt đầu dậy th́, bắt đầu  nẩy nở, với chút phấn son “hay hay”, với trang phục xinh xinh, khéo khéo, đang duyên dáng tươi cười, nhịp bước.

 

Mùa Xuân như chàng trai trẻ tráng kiện với những bắp thịt vạm vỡ chắc nịch như sắt như đồng, đang dẫn dường đưa lối cho chúng ta tiến bước đi lên.

 

 

Hàn Quốc Trung  韩国忠

California, U.S.A., Mồng 3 Tết Đinh Hợi

http://KhaiMinh.org/

 

 

Xin mời đọc một số tác phẩm cuả Hàn Quốc Trung 韩国忠.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

***  投稿電子郵件請寄 ***

Bài vở & h́nh ảnh xin gởi về Ban Phụ Trách KHAIMINH.ORG

 

VanNgheGiaiTri@KhaiMinh.org