Xin mời đọc một số tác
phẩm cuả Du Sơn Lãng Tử 遊山浪子.
Cuối mùa thu cây
sầu trời tản nắng,
Hồn thơ
buồn man mác áng mây tan.
Gió thổi nhẹ
lòng ai cuốn lá vàng,
Giọt mưa phùn
tìm hoa chờ duyên dáng.
Nhớ
hương xưa cho dù sông nước cạn,
Góp lá vàng anh
viết tặng riêng em.
Gom mây nắng
vần thơ thắm sương mềm,
Gởi về em
phương trời đông miên viễn.
Bồ câu xanh mang
lời anh ước nguyện,
Của mối tình
dang dở tuổi băng trinh.
Lòng hối
tiếc ngượng vui bước đăng trình,
Hồn lữ khách
thầm mong về cố quốc.
Chớm sao mai
niềm vui trời sắp mọc,
Mối tình
đầu dang dở chuyện trái ngang.
Bao xa vắng
đợi mãi ánh trăng vàng,
Tim rạn nứt
tơ lòng anh cố nén.
Lúc ra đi
trăng còn treo đỉnh hẹn,
Mong ngày về lòng
cửa chửa cài then.
Hay đã tắt
tựa như ánh chong đèn,
Lời tạ
tội bút mòn trang giấy mỏng.
Nhớ gì đây
cuộc đời như chong chóng,
Giòng mực tím
mềm dại trái tim khờ.
Lời anh viết
đậm đà ý em mơ!
Ôi tình yêu! muôn
đời là bể khổ.
Cột tim vàng ngàn
năm tù cấm cố,
Hẹn ngày về
trăng khóc luống sông mưa.
Dù chỉ là
một đêm tối giao thừa,
Anh hãy cố
vẹn toàn lời đã viết.
Lúc ra đi chưa
nói lời tiễn biệt,
Sao giờ nầy
lại thốt chuyện chia tay.
Hứa với em
mình ướp mộng lâu đài,
Xin gói trọn…
thư tình vào trong gối…
Du Sơn
Lãng Tử 遊山浪子 <photo>
18 Tháng 11, 2006 -
Bắc California, U.S.A.
|