Lá Thư Số 3
E. H. T. 9 November 2006
Thân gửi Hàn(g) Tiên Sinh,
Tối qua nhận được 3 quyển báo trường Khải Minh. Trong đó thơ ơi là
thơ, đọc thật vui.
Đâu có ngờ mấy anh chị lại là
những thi sĩ cả, thật vui sướng
lắm; rất hănh diện với mọi người
bạn trẻ cũ của tôi.
Tôi không thể nào coi các anh chị như khi c̣n ở
trường được nữa. Nh́n trên email,
râu ria, đeo kiếng, có người lại lên
cấp ngang tôi như Lư Thư Dũng, ông nội
Dũng, c̣n tôi ông ngoại như vậy bọn ḿnh
đâu có thua ǵ nhau.
Này nhé không thể nhận ra mọi người
đâu, nếu chúng ta gặp nhau ngoài
đường. Lăo
Vương Tuy Thâm không hiểu vợ con thế nào, lên
cấp mấy. C̣n anh? Vợ con, cuộc
sống? Phải công nhận đọc thơ anh nhớ Nha Trang quá,
chỉ tiếc một điều tôi quá tệ không
biết làm thơ, chỉ nghĩ đến ăn,
bởi v́ tôi tham ăn. Do đó, chỉ nhớ
đến những quán ăn thôi. Này nhé: 1)
Hủ tiếu, tiệm ở đường Phan
Bội Châu trước mấy quán bazzar. 2) Hủ
tiếu Cây Bàng nằm trên con đường nhỏ
cạnh Ba Thiềng sửa xe, đi từ góc nhà
Mỹ Kim quẹo trái, hủ tiếu do 3 chị em
nấu bán, đặc biệt hủ tiếu sa
tế. 3) Hủ tiếu đường Sinh
Trung gần bến xe Ninh Ḥa. 4) Hủ tiếu
mỳ hoành thánh đặc biệt có miếng khoai tây
chiên để trên mỗi tô (potatoe chip ở
Mỹ). Hôm nào nhiều tiền thèm cơm chiên ra
Dân Thiên, nhưng nhớ nhất món thịt ḅ xào ớt
xanh Đà Lạt (bell pepper ở Mỹ), ớt nhỏ
không lớn như ở Mỹ. C̣n món bít tết
(beefsteak) ở đường Hai Chùa, nhớ quá.
C̣n vịt quay, phá lấu, bánh bao tại lề
đường gần bên hông trường Khải
Minh nằm trên quốc lộ 1. Cái món chè hột gà
ăn độ 2 chén về đêm th́ hết xẩy,
bởi v́ tôi dạy tối ở Quốc Tuấn
về ghé đấy làm 2 chén tỉnh người
liền. Anh làm ơn lồng vào thơ anh mấy
món ăn cho bà con ta thèm chơi. Tôi qua đây đă
15 năm chưa ăn món hủ tiếu nào vừa ư
cả, lại đi quá xa, cách 52 miles, đôi khi cả
hơn 100 miles mới ăn được hủ
tiếu hay điểm sẩm, bởi v́ nơi tôi
chỉ có phở thôi, tôi không thích phở và hủ
tiếu Việt Nam.
Có một việc nhờ anh chỉ cho tôi là cách xưng
hô một nữ nhân như thế nào cho đúng với
tiếng Hoa. Các anh là tiên sinh c̣n các chị th́
gọi sao?
Tôi biết chữ tiên sinh là do ông Thầy Tăng. Mỗi khi đến
trường gặp ông tôi chào chào Tăng Tiên Sinh, hay
gặp ông Hiệu trưởng tôi chào chào Huy Tiên
Sinh. Tôi nhớ nhiều nhất là vài
người. Như thầy Phù phát tiền
lương mỗi tháng; thầy Tạ viết chữ
lớn treo tường trong dịp có đại
hội hay ngày lễ. C̣n trong h́nh của tập san
tôi chỉ nhận ra một ông Thầy có ria mép cao cao
đứng với học tṛ, h́nh trắng đen (black
& white picture). Chừng nào gặp các anh tôi
sẽ kể chuyện kỷ niệm của tôi
với mấy ông Thầy, bà Cô khi ra đảo Bích
Đầm chơi nhờ tàu Hải quân Nha Trang đưa
đi.
Nữ thi sĩ Ngô Tuyết Quyên, nữ thi sĩ Tạ
Huệ Hạnh đúng là thơ vui và hài nhất là
Tạ Huệ Hạnh ở Houston. Tôi đâu có biết hai chị này ở
Canada và Houston. Năm ngoái
tôi đi họp ở Houston; năm nay tôi họp ở
Canada. Đâu có biết mà đă thăm. Hy vọng
lần này sẽ gặp được mọi
người.
Năm 2007, tôi sẽ đi Cali họp chắc sẽ
gặp các bạn ta ở đó. Cali đông
hơn. Colorado chỉ có
Dũng, c̣n Georgia có Châu Quân Vũ, cũng vui. Tôi sẽ đi thăm
hết mọi bạn trẻ.
Hiện nay cuộc sống của tôi rất thoải
mái không phải lo như trước nữa, chỉ
ăn và đi chơi, ở nhà buồn lắm.
Thôi nghe, hẹn có dịp gần sau và sẽ tán
dóc. Kính chào tiên sinh. Cho tôi hỏi thăm
sức khỏe toàn thể gia đ́nh và các bạn
trẻ nếu gặp họ.
Thân,
Nguyễn Văn Chuyên
|