Nhân số toàn cầu
đến nay đă vượt mức 6 tỉ
người. Giả sử chỉ có 1/10 số
phụ nữ mang thai th́ chí ít cũng có đến 300
triệu thai phụ... thường trực trên
đời. Đa số họ thường nghĩ
rằng chỉ đến khi sinh xong mới
được chính thức kể là... có con, chứ
chưa sinh th́... chẳng có ǵ để nói! Tuy
nhiên, y học các nước đều quan tâm khuyên
dạy cách giữ ǵn sức khỏe cho thai phụ và
thai nhi, nhưng suy cho cùng th́ tinh thần ấy chỉ
mới ở vào tầm mức coi con người là
sinh vật b́nh thường chứ chưa thực
sự coi con người là loài động vật
bậc cao.
Trong nền giáo dục
ở nhiều nước Á đông, từ xưa
người ta đă coi trọng tính cách "thiêng liêng
hơn muôn loài" (linh ư vạn vật) của con
người nên đă sớm quan tâm vấn đề
"thai giáo". Ư thức này rất đáng trân trọng
và rất cần vận dụng cho tốt.
Dân gian ta vốn có câu:
"Đặt con vô dạ là mạ đi tu" ngụ ư
khi người đàn bà nhận biết ḿnh đă
"cấn thai" lập tức phải chấn
chỉnh tập quán sinh hoạt theo hướng
tốt nhất, phải tuân giữ triệt để
những điều nghiêm cấm mà sách Liệt nữ
truyện đă nêu cụ thể:
1. Không nên nằm nghiêng.
2. Không nên ngồi lệch.
3. Không nên đứng nhón
gót chân.
4. Không nên ăn bậy
bạ.
5. Không nên ăn thứ
"đầu thừa đuôi thẹo" (cắt
ẩu không nên miếng).
6. Không nên ngồi trên
chiếu trải chưa ngay ngắn.
7. Không nên nh́n nhan sắc sai
quấy (!).
8. Không nên nghe thanh dâm
đăng.
9. Ban đêm sai người
mù đọc Kinh Thi, nói điều đạo lư chân
chính (*)
(Nguyên văn: Phụ
nhân nhâm tử, tẩm bất trắc, tọa bất
thiên, lập bất dược, bất thức tà
vị, cát bất chính bất thực, tịch bất
chính bất tọa, mục bất thị tà sắc,
nhĩ bất thính dâm thanh. Dạ tắc lệnh
cổ tụng thi, đạo chính sự... Liệt
nữ truyện)
Như vậy, khi
"đặt con vô dạ là mạ đi tu",
tức là thai phụ phải tuân giữ đến 8
điều răn (bát giới!) so ra nhiều gấp
rưỡi con số "ngũ giới" vốn
dành cho kẻ đi tu cửa Phật.
Ngoài "bát giới"
ấy, thai phụ c̣n phải tuân hành một việc
thoạt nghe có vẻ hơi kỳ quặc (đọc
sách cho thai phụ và thai nhi nghe) nhưng thực ra th́ ở
một số nước như Hàn, Nhật, ngày nay
người ta đă áp dụng phương pháp ấy
khá thành thục (thai phụ sắm microphone siêu âm
để tṛ chuyện với... bụng bầu).
Như vậy tỏ ra
người xưa đă khám phá phương pháp
dạy thai nhi qua con đường tiềm thức
để từ đó mở đường cho
việc truyền đạt trí thức qua con
đường ư thức sau khi trẻ chào đời.
Cũng theo hướng này,
các thai phụ ngày nay đă tỏ ra "nhất trí
cao" về một h́nh thức thai giáo đă thấy
áp dụng rông răi: Người ta sưu tầm loại
tranh ảnh trẻ em khỏe đẹp để
trang trí pḥng ngủ thai phụ mong tạo ra sức ám
thị để sinh con theo mẫu đă chọn,
đồng thời cũng hi vọng thai nhi sớm
biết bắt chước để chào đời
với diện mạo, vóc dáng hợp mẫu.
Lẽ ra giới báo học
cũng nên thử sử dụng thật nhiều
ảnh mẫu khác nhau cho các thai phụ, thai nhi
để rút ra kết quả chính xác, bổ sung cho môn
thai giáo.
(*) Sai người mù
đọc Kinh Thi, nói điều đạo lư chân
chính: Ngày xưa ở Trung Quốc có nhiều
người mù sinh nhai bằng nghề kể chuyện
(sử thoại, sử thi). Một số tác
phẩm lớn của văn học Trung Quốc
như Thủy Hử, Tam quốc diễn nghĩa, Tây
sương kư, v.v.... trải một thời gian dài do
các nghệ nhân mù ứng tác trên đường du
diễn, về sau mới được các tác giả
chỉnh lư, biên soạn thành tác phẩm văn học
nghệ thuật.
Kinh Thi là tuyển tập
những bài ca dao hay thời cổ. Trong Kinh Thi có
nhiều bài diễn tả t́nh yêu nam nữ tương
đối lăng mạn nên ngay Khổng Tử cũng
nhận ra Kinh Thi có khả năng gây nên "phản
ứng phụ" khá nguy hại ấy. V́ vậy
Khổng Tử đă cảnh báo người
đọc lẫn người nghe "không nên nghĩ
bậy" (Tư vô tà) mà chỉ nên "nói
điều đạo lư chân chính" trong đó thôi.
Tác giả Liệt nữ
truyện c̣n tỏ ra cẩn thận hơn, khuyên thai
phụ chỉ nên nghe người mù đọc cho
đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Giáo
Sư Ngô Văn Lại 吳文赖老师 <photo>
Tháng 11, 2006, Việt Nam
|