Tặng Quốc Trung
Xin đừng nghĩ tôi là con quái vật,
Có quả tim to bát ngát, mênh mông.
Mặc cho ai đặt lắm bục giao thông,
Có cảnh sát vung dùi cui chỉ trỏ.
Buộc t́nh cảm chạy hướng này, hướng
nọ...
Xin đừng nghĩ tôi là con quái vật,
Chỉ có một tai, kinh khủng là to.
Màng nhĩ siêu bền, không giăn không co,
Nghe ra rả suốt ngày, suốt buổi,
Lời nịnh gạt nghe vạn lần vẫn nổi.
Xin đừng nghĩ tôi là con quái vật,
Đầu gối, sống lưng, toàn ruột bánh ḿ.
Bảo uống thật cong, bảo mọn, bảo qú,
Tôi răm rắp theo ngón tay chỉ đạo.
Rồi tự hào ḿnh là loài dễ bảo.
Xin đừng nghĩ tôi là con quái vật,
Chẳng phải con người - Ấy! chớ lầm
to!
Mọi thứ trên đời rực rỡ, hay ho,
Toàn xuất phát từ riêng tôi tất đật.
Xin đừng nghĩ tôi là con quái vật.
Chi Nhứt Lăo Tẩu
04/2005
|