Giáo Sư Ngô Văn Lại  <photo>

 

TỰ  KIỂM  ĐIỂM

 

 

(Xuôi)

Anh mến em! Nào ai giấu đâu?
Dỗi hờn do nghĩ chuyện dài lâu.
Thành công phải tính suy gang tấc,
Rạn vỡ gây điều có nghĩ đâu!
Đành đă nói lời nên sáng suốt,
Dở hay dù viết phải xong câu.
Cành xanh lá rụng rơi đây đó,
Quanh quẩn nhớ t́nh nghĩa cạn sâu.

(Ngược)

Sâu cạn nghĩa t́nh nhớ quẩn quanh,
Đó đây rơi rụng lá xanh cành.
Câu xong phải viết dù hay dở,
Suốt sáng "nên  lời nói đă đành,”
Đâu nghĩ có điều gây vỡ rạn,
Tấc gang suy tính phải công thành.
Lâu dài chuyện nghĩ do hờn dỗi,
Đâu giấu ai nào! Em mến anh.

 

1995

 

Ghi Chú:

Đây không phải là trường hợp đào ngũ.  Ư ở đây là suy nghĩ trọn buổi mới chấp nhận thất bại chốn t́nh trường, để chọn giải pháp buông xuôi.

 

 

 

BÂNG  KHUÂNG

 

 

(Xuôi)

Ai ngóng ai chờ đợi?
Ngại ngần nhớ lại quên.
Lai láng t́nh đâu tới?
Phai nhạt cũng vững bền.

(Ngược)

Bền vững cũng nhạt phai,
Tới đâu, t́nh láng lai.
Quên lại nhớ, ngần ngại,
Đợi chờ, ai ngóng ai?

 

1977

 

 

 

 

Copyright © 2005 KHAIMINH.ORG