Nửa ṿng trái đất cách xa,
Tin ai ốm nặng, ḷng ta bồi hồi.
Nụ cười tỏa sáng vành môi,
Lời chào duyên dáng đâu rồi? Trời ơi!
Lẽ nào cái Đẹp trên đời,
Trời cho chiêm ngưỡng một thời rồi
thôi.
Chỉ c̣n để lại ngậm ngùi?
Người thân kẻ mến khôn nguôi nỗi niềm.
Đường đời toàn bước trong
đêm,
Tai ương ŕnh rập, êm đềm khó thay!
Thôi đành nếm vị đắng cay,
Mỗi người mỗi cảnh, ai ai chẳng
từng?
Ốm đau chuyện chẳng đặng đừng,
Khuyên ai bảo trọng, dửng dưng mọi
điều.
Giữ sức khỏe, quí hơn nhiều,
Điều ḥa ăn ngủ, bấy nhiêu đủ rồi.
Chút ḷng gởi tự xa xôi,
Chúc ai gạn được niềm vui cho ḿnh.
Giáo Sư
Ngô Văn Lại 吳文赖老师 <photo>
Tháng Giêng, 2007, Việt Nam
|