请阅读吳文赖老师佳作 * Xin mời đọc một số tác
phẩm cuả Giáo Sư
Ngô Văn Lại.
Bão
biển, bão bờ, báo biết bao!
Phập
phồng phèo phổi phút phình phao.
Cột còn cứng cát, cây cao cả,
Hí hửng hổng hề hứng hỏng hao,
Khấp khởi khoe khoang không khốn khó,
Nghêu ngao ngọng nghịu ngó ngây ngô,
Mênh mông mù mịt mưa mờ mắt,
Nhà nhẹ nhăn nheo nhảy nháo nhào.
Giáo Sư Ngô Văn Lại 吳文赖老师 <photo>
Tháng 10, 2006, Việt Nam
Diễn Giải:
Câu 1: Bão Xangsane
được thông báo khẩn cấp do nhiều
cơ quan trung ương lẫn địa
phương về cường độ,
hướng di chuyển, v. v…
Câu 2: Người ta
thấp thỏm chờ đợi "phèo" ở
khoang bụng cũng trồi lên lồng ngực
nhập bọn với "phổi”để nhảy
dựng lên như chiếc phao gặp lúc cá lôi và
nghĩm đứt lưỡi câu.
Câu 3 - 4:
Thấy nhà mình ngon lành, cây cối to cao, kẻ tự
mãn không thèm ngán bão.
Câu 5 - 6: Tự hào
rằng bão chả làm gì nổi mình kẻ ấy cao
hứng hát ngây ngô "Tờ rành… tờ rành… tánh… tanh…!”
Câu 7: Ai ngờ bão diễn ra quá hung hãn, không còn
thấy được gì nữa!
Câu 8:
Những ngôi nhà rất đặc biệt (xây
để chờ ăn chia tiền đền bù qui
hoạch) món hàng mã ấy bị bão “vào” cho một
hồi, mái tôn nhăn nhúm rồi cuốn lại như
chả ram, theo trớn gió nhảy tưng tưng, va
nhau hỗn loạn như đàn sơn dương
bị sư tử rượt.
|
Photography Courtesy of NASA via Reuters
|