THU NHabcỚ NGƯỜI

THU NHỚ NGƯỜI

 

Gió thu thổi nhẹ lá thu rơi,
Quê cũ người xưa nhớ nghẹn lời.
Tiển hạ ra đi còn luyến tiếc,
Đón thu trở lại nhớ về người.
Sương mai vài giọt đọng trên lá,
Chiều đến mây đen che khắp trời.
Buồn quá “mặt trời đi ngủ sớm,”
Còn tôi thơ thẩn viết thơ chơi!

 

Thung Lũng Vàng

Thu 2005

Hôm nay trời chớm vào thu,

Mặt trời say giấc ngủ vùi trên mây.

Âm u mây phủ giăng đầy,

Hạt mưa giăng xuống thân này quạnh hiu.

Nhớ em anh nhớ thật nhiều,

Tim anh thổn thức những chiều gió mưa.

Giá như đừng nhớ chuyện xưa,

Lòng anh thanh thản đón mưa vào mùa…

 

Trần Hưng

Thu 2005

 

CÚC VÀO THU

THU

 

Nắng chiều nhè nhẹ trời vào Thu,

Tí tách mưa rơi giọt, giọt sầu.

Ảm đạm chiều Thu buồn áo não,

Hoàng hôn hiu hắt nhạt sương mù.

Nàng Cúc có buồn vẫn đậy kín,

Cho xinh cho đẹp đón mừng Thu.

Thu đến Thu đi, buồn muôn thuở,

Có biết Thu ơi! Bởi Cúc sầu…

 

 

Tạ Huệ Quyên

Thu 2005

Thu về gợi nhớ, nhớ thu ơi!
Cố quận năm xưa không một lời.
Giả mẹ từ cha trong nín lặng,
Thu về gợi nhớ, nhớ nơi tôi.
Mẹ cha anh chị cùng thân quyến,
Một đại gia đình thật vẻ vui.
Tai họa xảy ra bởi lũ ấy,
Chia ly tan tát não lòng tôi.


Long Tiểu Muội

Thu 2005

 

THU VỀ

 

Mỗi độ thu về lòng ngóng trông,

Bóng hình em vẫn mãi hoài mong.

Em ơi hãy đợi tình anh nhé,

Để được em yêu thật mặn nồng.

Xin hãy cho anh một gợi ý,

Tình em biển rộng thật mênh mông.

Thu về lá rụng vàng xơ xác,

Nhặt lá thu rơi phút chạnh lòng…

 

 

Chính Khách

Thu 2005