Gặp nhau
giữa chốn trần gian,
H́nh hài da thịt (mà) ngỡ ngàng giấc mơ.
Có ai thấu được chữ ngờ,
Ba mươi năm lẻ đợi chờ hôm nay.
T́nh ơi! uống cạn no say,
Để cho kỷ niệm phơi bày chân dung.
T́nh ơi! ấp ủ nấu nung,
Để cho chén rượu thủy chung măi nồng.
T́nh ơi! ḷng nguyện với ḷng,
Sao dời vật đổi, ngh́n trùng chẳng xa.
Trăm năm trong cỏi người ta,
Ngh́n năm vẫn măi Bá Nha - Tử Kỳ. (*)
Trần Kh́n
Nha Trang,
Việt Nam – 3/2005
(*) Bá Nha - Tử Kỳ: Là
đôi bạn thân tri âm - tri kỷ
|
T́nh cờ
được gặp em,
Giữa núi rừng êm đềm,
Chiếc cầy treo vắt vơng,
Ḍng suối trong th́ thầm.
T́nh cờ được gặp em,
Cuộc đời bổng đẹp thêm,
Không kiêu sa lộng lẫy,
Lấp lánh như sao đêm.
Trên cao nguyên hoang sơ,
Trong khoảnh khắc nên thơ,
Rượu cần vừa vơi cạn,
Mà ḷng đă thẩn thờ.
Có phải em thiên thần ?
Hay tiên nữ giáng trần ?
Không! Em chỉ là em Mi,
Hoa dại giữa cỏi trần.
Vâng! em chỉ là Mi thôi,
Cô gái Lào xa xôi,
Đôi mắt em biển động,
Lửa cháy rực bờ môi.
Chiều bản đêm dần trôi,
Đại ngàn tắt nắng rồi,
Cùng em chào "phơ lúa", (*)
Ngây ngất cả hồn tôi.
Trần Kh́n
Nha Trang,
Việt Nam – 3/2005
* Phơ Lúa: Tiếng Lào chào
tạm biệt
|