(音樂 – Âm Nhạc) 忘憂草 |
<more…>
Ta lang thang
nơi vườn hoa xa lạ,
Bước nhẹ
nhàng sợ dẫm phải cỏ non.
Loài cỏ xanh
qua năm tháng vẫn còn,
Ta nhổ vội
đem trồng bên thềm vắng.
Rồi thời
gian lớn dần trong tia nắng,
Dưới bầu
trời cỏ dại ngẩn ngơ trông.
Cỏ nhớ
mong bóng dáng kẻ vun trồng,
Lòng ao ước
người về trong nắng ấm.
Thân mỏng mảnh
đợi chờ từ lâu lắm,
Vẫn chưa
hề nghe thấy bước chân quen.
Gió từng
cơn mang lại bao nỗi niềm,
Thương cỏ
dại với hương tình hé nụ.
Bên song cửa
một người đang say ngủ,
Giấc phiêu bồng
lơ lững giữa trời mây.
Chợt nơi
xa thấy dáng cỏ hao gầy,
Vườn hoang
lạnh khô cằn trong thớ đất.
Lòng bàng hoàng chợt
giật mình tĩnh giấc,
Nhẹ bước
chân thăm cỏ dại ngày xưa.
Vẫn nằm
yên dưới sương gió nắng mưa,
Và ngóng đợi
bước chân quen ghé đến.
Trần Hưng 陈兴
California, U.S.A., 10 September 2007
Xa quê mẹ em
về vùng đất lạ,
Khi đông sang
gió quật ngã cành non.
Dáng xác xơ
nét tươi đẹp không còn,
Chờ anh ghé
mang vào trong thềm vắng.
Dưới bão
tuyết em mong chờ ánh nắng,
Mỗi ngày qua
gởi lời nhắn ngóng trông.
Ðợi người
thương mang cỏ rũ về trồng,
Luôn ao ước
được tình nồng sưởi ấm.
Thân gầy guộc
sợ gió đông nhiều lắm,
Mỗi giờ
dài đợi ánh nắng thân quen.
Tuyết từng
cơn đày đọa rát nỗi niềm,
Lòng hoài vọng
hoa vương mình kết nụ.
Chúa đông hỡi!
Xin ngài thôi ngái ngủ,
Ðể nắng
mau bước khỏi chỗ nhiều mây.
Hãy xót
thương cho thân xác yếu gầy,
Ðem ánh sáng trải
ngập đầy trời đất.
Rồi một
sáng em trở mình thức giấc,
Cỏ cùng hoa sẽ
tỏa ngát hương xưa.
Bên mái hiên reo hò
giỡn gió mưa,
Dang tay đón
khi người vừa bước đến.
Hoài
Mai 怀梅
U.S.A., 11 September 2007
Giữa tháng tám nắng oi nồng kỳ
lạ,
Trên non cao chẳng thấy dáng cỏ non.
Gốc xác xơ trên mặt đất
vẫn còn,
Cây khô trụi núi đồi nhìn hoang vắng.
Ði khắp nẻo không một nơi
trốn nắng,
Thú cùng cây luôn chờ đợi ngóng trông;
Những cơn mưa mang nước
đến vun trồng,
Ðem tươi mát để dung hòa
hơi ấm.
Chút hy vọng có chi là nhiều lắm,
Nhưng mưa ơi sao chẳng chịu
làm quen?
Hãy cùng nhau chia sẻ những nỗi niềm,
Ban ơn phước cho đời
thêm hoa, nụ.
Cả ngọn đồi còn trong
cơn say ngủ,
Trên bầu trời không đủ một
làn mây.
Ðám cỏ mềm thiếu sức sống
khô gầy,
Thân vẫn bị chôn vùi trong lòng đất.
Mãi ước nguyện được
một ngày tĩnh giấc,
Nụ đâm chồi lá xanh mướt
như xưa.
Sẽ uốn mình trong gió thổi nắng
mưa,
Khi tháng hạ lui dần… nhường
thu đến.
Ban Mê Lãng Tử 美蜀浪子
Palm Spring, California, U.S.A., 09/2007
|