TỔNG
KẾT CÔ BÉ LÁNG GIỀNG
( Du Sơn
Lãng Tử 遊山浪子 tổng
hợp các bài nhỏ
của
các bạn trong nhóm Khải Minh 啓明诗文坛 để làm nên bài này )
(1) Này cô bạn
nhỏ láng giềng,
Tôi xin ánh
mắt môi viền xinh xinh.
Làm thơ
gói ghém tâm tình,
Theo mây
gởi đến bên mình cho em.
Vương Tuy Thâm 王绥深
(2) Tình
đầy khó biết vị thèm,
Tình còn
thiếu thiếu nhớ đêm lẫn ngày.
Láng
giềng thấy bé hay hay,
Đợi
khi có dịp nắm tay, bói bài.
Thung Lũng Vàng 黄金山谷
(3)
Nếu mà đã thấy nàng hay,
Không nên
bỏ uổng một thời cơ may.
Duyên nay
đã đến trong tay,
Chỉ
cần lên tiếng tình đây không lầm.
Tạ
Huệ Hạnh 谢惠杏
(4) Ðáng cho
cái tội yêu thầm,
Yêu mà không
nói ướt dầm bị mưa.
Ôi trời!
Đau quá nhớ chưa?
U đầu cũng đáng,
dạ thưa tại vì…
Tạ
Huệ Hạnh 谢惠杏
(5) Ðêm qua
muốn hỏi bài thi,
Ghé nhà
không thấy, đứng lì ngoài sân.
Gặp
nàng tim đã chết trân,
Làm sao
mở miệng…phân vân thật thà.
Du Sơn
Lãng Tử 遊山浪子
(6) Láng
giềng có bé trắng da,
Anh tìm
đủ kế la cà nhà bên.
Ðợi
khi chó dữ xa thềm,
Anh
liền tiến đến ghẹo em đủ
điều.
Tuấn Phong 俊峰
(7) Láng
giềng thêm bé người Tiều,
Một
hôm ghé lại, đánh liều hỏi thăm.
Ngờ
đâu bé đã biệt tăm,
Hỏi ra
mới biết sang năm mới về.
Ban Mê Lãng
Tử 美蜀浪子
(8) Láng
giềng thêm bé tóc thề,
Sáng hôm
đi học, chiều về học thêm.
Học
chi nhiều dữ vậy em?
Chia anh ít
chữ để đem vào đời.
Lương
Thuận Mậu 梁順茂
(9) Láng
giềng được bé tân thời,
Áo
quần đủ kiểu quá trời se xua.
Anh đây
mới thấy đã thua,
Ai mà
quơ phải, vào chùa quét rơm.
Thơ
Thẩn 徐步
(10) Láng
giềng cô bé thật thơm,
Có anh
nhịn đói bỏ cơm theo nàng.
Lên chùa
rồi lại xuống đàng,
Ghé nhà
rủ bé ăn hàng ngon thôi.
Thung Lũng Vàng 黄金山谷
(11) Nhà
nàng chung vách nhà tôi,
Hàng rào
bông giấy cách đôi sân nhà,
Chiều
nhìn đầu ngõ xa xa,
Mắt
nàng dịu vợi Hằng Nga vóc gầy.
Vô Ưu
Thảo 無憂草
(12) Hình
như tôi vướng buồn lây,
Nghe
thầm nổi nhớ ngây ngây lớn dần.
Phải
chi cách vách xa sân,
Phải
chi đừng vướng nhẹ thân ra về.
Vô Ưu
Thảo 無憂草
(13) Than ôi
anh đã quá mê,
Không sao
tránh khỏi chiều về viếng thăm.
Ngày
mơ, sáng ghé, chiều thăm,
Ðến
hoài quyến luyến tự tâm yêu nàng.
Tạ
Huệ Hạnh 谢惠杏
(14)
Bổng đâu vọng lại tiếng vang,
Âm thanh cao
vút miên man vô vàn.
Rõ ràng là
tiếng của nàng,
Mong sao cô
nhớ tiếng đàn dành riêng.
Phan Chánh
Thơ
潘正書
(15) Ghé
thăm cô bé láng giềng,
Bao nhiêu
nhung nhớ ưu phiền cạn vơi.
Gặp
nhau vui vẻ tươi cười,
Ra về
khỏi cửa tưởng người là tiên.
Cao Nguyên Bá 高原霸
(16)
Hỡi cô nhỏ bé láng giềng,
Ði chi
vội vã rơi tiền ngoài sân.
Anh
thương nhặt hộ cầu thân,
Công anh em trả
mấy phần chả nem.
Nam Hàn 南韩
(17) Láng
giềng thêm bé lọ lem,
Nhìn
gần mới thấy nét thêm mặn mà.
Ngày nào anh
cũng ghé qua,
Tặng
em miếng bánh, lời ca đáng tiền.
Cao Nguyên Bá 高原霸
(18) Mãi lo
ngắm bé láng giềng,
Học hành
không nhớ lại điên cái đầu.
Tháng
rồi bài vỡ thuộc làu,
Hôm nay
đội sổ, yêu màu tím pha.
Tuấn Phong 俊峰
(19)
Lọ lem anh phải đi xa,
Cô
liền hỏa tốc vượt qua tới phòng.
Nhìn
gần anh mới động long,
Ngày nào
cũng ghé phập phòng thấy vui.
Tạ
Huệ Hạnh 谢惠杏
(20) Láng
giềng có bé đen thui,
Hỏi ra
mới biết Bố người lai Ðê.
Nhìn lâu anh
thấy cũng phê,
Sáng đi
ghé hỏi, chiều mê ghé vườn.
Thung Lũng Vàng 黄金山谷
(21) Tinh sương vui
bước đến trường,
Cỏ,
chim chào đón tuyến đường đẹp xinh.
Chiều
về “hoa nắng” lung linh,
Thẹn
thùng khi biết anh rình…ngẩn ngơ.
Nắng Mai 早阳
(22) Ðêm qua
nắn nót vần thơ,
Giông to
mưa lớn đành chờ đến trưa.
May mà hàng
giậu người thưa,
Trao nhanh
cánh nhạn cơn mưa vừa tàn.
Thôn Quang 暾光
(23) Láng
giềng thêm bé học đàn,
Dáng
người hấp dẫn mấy chàng gần xa.
Mỗi
lần tớ cất tiếng ca,
Ðàn kia hòa
tấu thiết tha đầu tường.
Già Thơ 老書
(24) Bên nhà cô bé dễ thương,
Anh tìm
đủ chuyện để thường ghé thăm.
Một
hôm gió lớn mưa dầm,
Ra về
trượt cẳng nhớ thầm nàng tiên.
Tuấn Phong 俊峰
(25) Phố
bên cô bé láng giềng,
Se tròn
đôi mắt đen huyền mộng mơ.
Ban ngày xe
đạp…chậm chờ,
Tối
về chọn mực làm thơ gởi kèm.
Nam Hàn 南韩
(26)
Giờ này mộng tưởng tìm em,
Bến bờ hai ngã đêm đêm mơ nàng.
Vầng
trăng chia cách đôi đàng,
Em còn bên
ấy…nhớ chàng hay không?
Du Sơn
Lãng Tử 遊山浪子
Du Sơn
Lãng Tử 遊山浪子
(Khoá
1965/1968)
03 Tháng 6, 2006 -
Bắc California, U.S.A.
|