SAY ĐỜI

NGẮM VƯỜN

 

Tỉnh mộng nửa chừng lại tưởng say,

Mơ màng thức giấc thấy lòng cay.

Hận tình bạc vốn đời đen đỏ,

Hờn kiếp vàng non số chẳng may.

Muốn gác chuyện xưa lòng cứ nhớ,

Mong vùi dĩ vãng lại đong đầy.

Thôi đành mượn rượu quên phiền túy,

Uống đến say vùi lệ sắp bay.

 

Ai sống trên đời lại chẳng say,

Vì tình hay nghiã bởi thương lây.

Ơn nhà nợ nước đừng say mãi,

Nghiã trọng tình thâm rượu khóc thay.

Nhựt túy dương buồn trời đứng gió,

Trăng say nguyệt rủ đất ngừng quay.

Đêm buồn tỉnh lẻ ngồi đơn ẩm,

Cuối mộng trăng tàn dạ ngất ngây.

 

 

Hè đến vườn hoa vạn lá xanh,

Chim non ríu rít hót trên cành.

Mây thanh gió thoảng trời trong suốt,

Suối tưới đầm sen nét ảnh thanh.

 

Bông cúc muộn mùa thêm mấy đóa,

Lá xanh che nhánh cánh chen hoa.

Đầm sen lấp ló đôi chim trỉ,

Lá nổi đàn cò nhẹ bước loa.

 

Trăm lá buồn tràu tăng nổi nhớ

Tàu cau nặng trỉu vướng thương đâu.

Hoa hồng gai nhọn đâm tim nhói,

Nụ nở chưa tròn lệ xót đau.

 

Ớt trái còn xanh vươn hướng thượng,

Bầu non bí rợ hái chung mương.

Tình em buôn trải sân vườn nắng,

Anh đợi trăng tròn mộng thắm sương.

 

 

Tháng 9 Năm 2005

Tháng 8 Năm 2005

 

 

Du Sơn Lãng Tử (遊山浪子) <photo>

(Khoá 65/68)

Bắc California, U.S.A.