Nhớ Quên Quên Nhớ
Tuổi cao
người phải già, Tuổi già
thường phải lẩn; Người
lẩn thường hay quên, Quên đi
rồi lại nhớ, Lẩn quẩn cái
nhớ quên…
Người
già có quyển sách, Đọc đi
rồi đọc lại, Vẫn ngỡ ḿnh
chưa đọc, Chưa đọc
đem đọc tiếp,
Sách cũ
tưởng sách mới Lẩn quẩn cái
nhớ quên, Đă quá ơi là
đă!!! Vương Tuy Thâm
11/2004 Phụ Chú:
Tác giả mở email ra đọc, chợt
thấy hàng loạt emails có
“chủ đề” (subject) giống nhau bổng dưng tác
giả có cái cảm giác “hổn loạn” khác thường.
Tác giả nảy ư làm bài thơ này gởi mấy “bạn
già” đọc cho vui. Tác
giả không hề có ư đuà cợt với mấy
bậc cao niên!!! |
Trường Xưa Bạn Cũ(Hăy
Họp Tựu Về Đây) Có một
tin tức mới Bạn
học Trung và Mậu Cùng nhau
làm trang Web Tên KhaiMinh.org* *
* Tất cả cựu học sinhĐă
từng học tại đây Hăy
tựu về trang Web T́m
lại kỷ niệm xưa Nhớ
ngày nào c̣n nhỏ Cùng
cấp sách đến trường Biết
bao nhiêu Thầy Cô Từng
dạy dỗ chúng ta Học
nhân cách làm người Va`
điều hay lẽ phải Nên
nhớ gốc nhớ nguồn Luôn kính trọng Ông Bà Nay chúng ta
đă già Con cái
đă trưởng thành Thời
gian thật vô t́nh Thấm
thoát ba mươi năm Để
lại bao kỷ niệm Kể
không bao giờ xiết * *
* Vây xin
mời tất cả Các
bạn khắp năm châu Hăy
họp tựu về đây Để
cùng nhau sưởi ấm .... Phan Chánh Thơ - Diệp Năng
Thắng 11/2004 |