*                      *
HAPPY  FATHER’S  DAY

背 影

 

·朱自清·

 

我与父親不相见已有二年了,我最不能忘记的是他的背影。那年冬天,祖母死了,父親的差使也交卸了,正是祸不单行的日子,我从北京到徐州,打算跟着父親奔丧回家。到徐州见着父親,看见满院狼籍的东西,又想起祖母,不禁簌簌地流下眼淚。父親说,“事已如此,不必难过,好在天无绝人之路!”

<more…>

 

 

ÂN  T̀NH  CHA

 

Ơn Cha như biển, nặng tựa núi cao,
T́nh Cha đầm ấm như vầng Thái Dương,
Nhớ xưa con học, e... a... Làng Trường,
Chợt nghe Thầy gọi:  Cha chờ ngoài sân.

Bên gốc Phượng, dáng Cha hiền minh mẫn,
Nhận gói xôi, tôi nghẹn ngào cuối mặt,
Cắn chặt môi mà lệ cứ dâng trào,
Rồi cứ thế, Xuân đi...  Thu lại đến.

Gịng thời gian lặng lẽ đợi ai đâu!
Cô Giáo ơi, cô bé khẻ gọi tôi,
Qua khung cửa, thấy Cha cầm chiếc áo,
Vào Đông rồi:  Nhớ mặc áo nghe con.

Tôi mũi ḷng, bất giác gọi Mẹ ơi!
Thương Mẹ, cho con h́nh hài, hơi thở,
Nén hương yêu, Mẹ thắp ấm tim con,
Thương Cha, cho con nguồn suối T́nh Thương.

Thay vợ Hiền, nuôi trẻ bao năm trường,
D́u cha già run bước dạo quanh vườn,
Cha tôi đó, ôi ...  Người Cha yêu dấu,
Cha có Sinh, là Cha Bất Diệt trong tôi.

 Ngô Tuyết Quyên

Edmonton, Canada – 5/2005

 

 

NHỚ  CHA

 

"Công cha như núi Thái Sơn",
Đó là câu nói ban sơ vào đời.

Cha tôi ít nói hay cười,
Đời cha khổ cực, không lười như tôi.
Cha nuôi nhiều cháu mồ côi,
Đổi nghề, chuyển nghiệp, ôi thôi nhiều lần.
Dạy con bảo cháu xa gần,
Đời người ngắn ngủi, phải cần vươn lên.
Học hành cố gắng mới nên,
Mai sau đổ đạt, danh trên nhiều người.
Cha tôi tuy nói ít lời,
Mỗi câu cha nói, cả đời tôi ghi.
Tướng cha oai vệ uy nghi,
Ḷng tôi vẫn nhớ những khi cha cười.
Cha cười nét mặt thật tươi,
Tuy rằng khổ cực, vẫn vui như thường.
Tôi đây lấy đó làm gương,
Mỗi lần tưởng nhớ, càng thương cha nhiều.


Phan Chánh Thơ
Viết từ phố sa mạc Palm Spring, California, USA – 5/2005

 

 

憶 父

 

                 

                 

                 

                 

                 

                 

                 

                  

 

林 明 勝

美国,麻省,初夏 2005

 

 

CHA  GIÀ

 

Mẹ về chốn ấy xa xôi,
Ḿnh cha thui thủi đơn côi sớm chiều.
Con đây canh cánh lo rầu,
Sợ lo cha sẽ đi về ấy thôi.
Mẹ cha phu phụ đậm đà,
T́nh sâu nghĩa đậm năm mươi năm trường.
Tụi con xa cách ngh́n trùng,
Trăm thương ngàn nhớ đau thương khôn lường.
Cha già lẻ bạn thê lương,
Không ai bên cạnh đở đần sớm hôm.
Cầu trời khẩn phật ngày đêm,
Cho cha mạnh khỏe đoàn viên vui quầy.
Đếm ngày đếm tháng con vui,
Nhưng không cha đă đi về bên kia.
Năo nùng con lắm hởi người,
Chưa ngày báo đáp dưỡng nuôi sanh thành.
Công cha nghĩa mẹ muôn vàn,
Hằng đêm con nguyện khẩn cầu cho cha.
Được về gặp mẹ chung nhà,
Ở nơi chốn ấy an nhàn vô sanh.

Tạ Huệ Quyên
 Houston, Texas, Hiệp Chủng Quốc -  4 / 2005

 

 

CÔNG  CHA

 

Cha là ánh lửa trong đêm tối,
Soi sáng đường đi không lạc lối,
Sưởi ấm con khi lạnh trời,
Là gương đạo đức để đời cho con.

Núi nào cao hơn núi “công cha,”
Trời nào rộng bằng ơn nuôi dưỡng,
Lời cha chỉ lối dẫn đường,
Cho con đức tính, t́nh thương nhân ḥa.

Ngày nay khôn lớn đă thành người,
Những lời vàng ngọc con ghi nhớ,
T́nh người mang nặng để đời,
Nguyện cầu tiên cảnh cha thời an vui.

Vương Tuy Thâm

Alhambra, California, Hoa Kỳ - 4/2005

 

 

 


       
       
 
     
 
     
       

       
       
       
       
 
     
   
   
 
     
 
能勝﹐ 玉梅﹐ 玉紅 仝上

 

 

CHA  TÔI

 

Nghĩ đến cha nước mắt tôi tuôn trào.
V́ cha là người tôi tôn sùng nhất.
Mất đi cha tôi mất hết tất cả,
Như lạc loài giữa chốn rừng hoang vắng.
Không t́nh thương, cũng không sự che chở,
Như con thuyền lênh đênh giữa đại dương.
Không la bàn, không người tài công giỏi.
Chẳng khác nào con bây giờ bơ vơ.
Không có cha bên cạnh để an ủi,
Để bảo bọc và chỉ dạy khi con cần.
Con nhớ cha cưng con nhất trong nhà.
Sống những chuỗi ngày hồn thơ rất vui.
Con làm nũng, làm tṛ, cha lại khen.
Và lại bảo con gái của cha quá giỏi.
Nghĩ lại những kỷ niệm thơ ấu ấy.
Ḷng tôi thắt lại và lệ cứ rơi ...
Ôi! c̣n đâu những ngày hạnh phúc đó.
Giờ chỉ c̣n kỷ niệm trong tiềm thức.
Hay là những giấc mộng mơ thật đẹp.

Tạ Huệ Hạnh

Texas, U.S.A,  2005

 

 

TƯỞNG  NHỚ

 

Đêm nay buồn ḷng con đang tưởng nhớ,
Một người cha đă khổ nhọc v́ con.
Cha ra đi không một lời từ biệt,
Để ḷng con nặng trĩu nổi nhớ mong.
Cha có biết ngày được tin cha mất,
Cả bầu trời như sụp đổ trong con.
Con quay về từng cơn mưa nặng hạt,
Như khóc thầm từng giọt lệ con rơi.
Thuở chào đời con bập bẹ tiếng cha,
Cha ôm ấp ôi! t́nh thâm phụ tử.
Rồi từng giọt mồ hôi qua năm tháng,
Cha trải đều khổ cực cũng v́ con.
Để mong con thắp sáng một niềm tin,
Mang hy vọng cho gia đ́nh hạnh phúc.
Nhưng cha hởi, có nghe con trẻ gọi,
Sao lạnh lùng bất động măi thế cha.
Con đứng đây mong cha nói một lời,
Đừng hờ hững đối với con như vậy.
Nhưng trời hởi,nay cha không c̣n nữa,
Đă quay về với các bụi thiên nhiên.
Ḷng con đây đau nhói cả tim can,
Thôi định mệnh đă an bài số phận.
Tiễn cha đi về đến nơi yên nghỉ,
Để quên đi những khổ cực trần gian.
Ḷng thảnh thơi phiêu bạc chốn bồng lai,
Mà thanh thản quyện ḥa cùng trời đất.
Thắp nén hương ôm ấp bao lời nguyền,
Để khẩn cầu trời phật độ cho cha.
Hương hồn cha yên nghỉ nơi chín suối ,
Mau siêu thoát phiêu diêu miền cực lạc.
Có những đêm con nằm mộng thấy cha,
Từng giọt lệ chảy dài bên chiếc gối.
Con nhớ quá người cha yêu kính nhất,
Bóng h́nh cha vẫn măi ở trong con.

Trần  Hưng

Viết tại Hiệp Chủng Quốc, 4/2005